Bài thơ: TRƯỜNG EM
Ôi mái trường thân thương bé nhỏ
Giữa rừng xanh thăm thẳm bao la
Ngày ngày em vẫn đi qua
Sang bên ấy học thật là vui sao
Chiều nay bỗng đổ mưa rào
Con đường phía trước khác nào dòng sông
Bao nhiêu mong ước chờ trông
Bây giờ chia cắt thấy lòng xót xa
Khi nào cầu mới bắc qua
Cho em đi học đường xa thành gần
Cha em chẳng phải băn khoăn
Bỏ con bao bóng băng dần qua sông
Mẹ em cũng được yên lòng
Không phải lo lắng giữa dòng sông sâu
Con mình rồi sẽ về đâu
Bởi dòng sông ấy chưa cầu bắc qua.
Bài thơ: NHỚ MÃI THỜI HỌC SINH
Làm sao quên được những ngày
Bên trường bên lớp bên thầy bên cô
Quên sao cái tuổi ngây thơ
Hồn nhiên chớm biết mộng mơ bao điều.
Quên sao mỗi buổi sáng chiều
Bạn cùng trang lứa thân yêu đi về
Trên con đường nhỏ ở quê
Bao nhiêu kỉ niệm chẳng hề nhạt phai.
Bạn bè cả gái lẫn trai
Cùng chơi cùng học không ai tách rời
Khi mùa phượng vĩ tới nơi
Ve kêu ra rả đến rồi mùa thi.
Nhìn nhau chẳng biết nói gì
Buồn vui lẫn lộn bởi vì sắp xa
Lúc này lưu bút mở ra
Những dòng viết vội để mà trao nhau.
Lượt lần bạn trước bạn sau
Ghi vào trong đó những câu thân tình
Trắng trong lứa tuổi học sinh
Với bao nét chữ đẹp xinh tuyệt vời.
Nay ngày ấy đã xa rồi
Bạn bè mỗi đứa mỗi nơi , mỗi nghề
Bạn thì lập nghiệp xa quê
Bạn thì cuốc mướn cày thuê trên đồng.
Nhưng mà sâu thẳm trong lòng
Vẫn luôn nhớ mãi chứ không bao giờ
Quên thời tinh nghịch ngây ngô
Bên trường bên lớp, thầy cô bạn bè .